– Bạn bè đều nhận xét đã bao năm kể từ khi làm phim”Xin hãy tin em”, anh vẫn chẳng có gì thay đổi. Vì sao vậy?
– Dáng dấp của tôi không phù hợp với hình ảnh xù xì, góc cạnh cũng không có nét phong trần, nên tôi không khai thác yếu tố nghệ đối với hình thức của mình. Hình ảnh chỉn chu cũng là yêu cầu và mong muốn của vợ tôi.
– Cá tính của anh cũng không phong trần như những nghệ sĩ khác?
– Tôi trưởng thành trong một gia đình mà bố mẹ đều là kỹ sư. Tình cờ đến với nghệ thuật, tôi không có ý định vượt ra khỏi môi trường sống của mình. Tôi thích và luôn đề cao những giá trị truyền thống Đặc trưng công việc đôi khi làm tôi thay đổi nhưng chỉ trong phạm vi nhỏ. Ví dụ khi đi làm phim, tôi sống thoải mái hơn, thậm chí hơi vô trách nhiệm với bản thân. Nhưng xong việc, tôi trở lại nếp sống của mình ngay.
– Nhưng cuộc sống một màu của anh sẽ dẫn đến sự đơn điệu?
– Đúng là đôi khi tôi cảm thấy mình sống hơi đơn điệu. Thú vui của tôi cũng chỉ quanh quẩn với việc uống cà phê, tán gẫu với bạn bè, đi ăn tối. Bạn bè có khuyên để gia đình vợ con ở nhà, nhảy tàu lên Sa Pa, Lạng Sơn chơi mấy ngày cho đỡ căng thẳng, nhưng chẳng bao giờ tôi thực hiện được, vì thấy sự ngẫu hứng đó không phù hợp với mình.
Gia đình của Đỗ Thanh Hải. |
– Tại sao anh không thử thay đổi?
– Thú thật, nhiều khi tôi cũng đặt câu hỏi: mình hèn hay chưa đủ bản lĩnh để thoát khỏi lối sống quen thuộc? Ngay trong công việc tôi nhận được nhiều lời mời gọi ở bên ngoài. Xét về góc độ kinh tế thì rất hấp dẫn nhưng tôi ngại thay đổi môi trường sống của mình. Tôi cũng không phải là người thích phiêu lưu, đánh đổi, nhất là khi sự đánh đổi chưa định hình. Một trong những lý do quan trọng nữa là tôi thích được làm việc cùng êkíp của mình, thích gắn liền với công việc đem lại lợi ích cho nhiều người hơn là chú trọng đến bản thân. Sự đánh đổi quá chênh vênh thì bao giờ người ta cũng lựa chọn những gì tốt nhất.
Trong xu thế phát triển của điện ảnh tư nhân hiện nay, trung tâm sản xuất phim nếu không có những đột phá trong cơ chế thì cũng khó giữ được con người, chứ không riêng gì tôi.
– Anh nghĩ sao về nhận xét, Đỗ Thanh Hải quá viên mãn khi lấy được người vợ xinh đẹp, trí thức như Châu Anh?
– Ai cũng mơ ước có một người vợ xinh đẹp, trí thức. Người vợ có tri thức chắc chắn ứng xử tốt hơn, tế nhị hơn, xây dựng gia đình thành một hậu phương vững chắc. Có vợ đẹp thì ai chẳng tự hào, đó là điều kiện để mình không phải đứng núi này trông núi nọ. Vậy cớ sao không sung sướng khi có được cả hai yếu tố tuyệt vời đó ở một người phụ nữ?
– Vậy đứng trước những người phụ nữ xinh đẹp khác tâm trạng của anh thế nào?
– Đã là đàn ông, lại làm trong môi trường nghệ thuật thì không thể nhìn một cô gái đẹp mà không đắm đuối. Nhưng đắm đuối không có nghĩa muốn chiếm đoạt mà chỉ đơn thuần là thưởng thức. Bằng chứng cho quan điểm này là đến giờ, tôi chưa có một scandal ngoại tình nào.
– Anh nghĩ sao với quan điểm của một số cánh đàn ông là “phở ngon hơn cơm”?
– Tôi cùng quan điểm với họ, tất cả xuất phát từ tính sở hữu. Khi đang yêu, đối tượng chưa thuộc về mình, bằng mọi cách mình phải giữ. Nhưng đến khi sống với nhau, những lo toan, vất vả và không bằng lòng về nhau dễ làm người ta phóng tầm mắt nhìn ra ngoài hơn. Tuy nhiên, việc thích ăn phở hơn ăn cơm chỉ xảy ra khi tình yêu không còn. Chứ còn có tình yêu thì người ta đủ tỉnh táo để không vướng vào nó.
(Theo Thể Thao Ngày Nay)